Menu Close

(4.55) Trung tâm khu vực có thể từ chối cung cấp một dịch vụ hoặc sự hỗ trợ vì họ không có đủ tiền không?

(4.55) Trung tâm khu vực có thể từ chối cung cấp một dịch vụ hoặc sự hỗ trợ vì họ không có đủ tiền không?

Tiền luôn là có hạn nhưng trung tâm khu vực phải đưa ra quyết định về các dịch vụ và sự hỗ trợ dựa trên lựa chọn và nhu cầu của quý vị. Tòa Án Tối Cao California tuyên bố Đạo Luật Lanterman trao cho người khuyết tật về phát triển các dịch vụ và sự hỗ trợ họ chọn và cần để sống cuộc sống độc lập và có ích hơn. Nếu có tiền để mua dịch vụ, trung tâm khu vực phải cung cấp các dịch vụ và sự hỗ trợ dựa trên nhu cầu và sở thích cá nhân của quý vị được thể hiện thông qua quy trình IPP. Tòa này đã quy định trung tâm khu vực có quyền tự quyết rộng rãi về cách thực hiện IPP. Tuy nhiên, họ không có quyền tự quyết việc có hay không thực hiện IPP. Họ phải thực hiện theo IPP của quý vị.[1]Hiệp Hội Dành Cho Công Dân Chậm Phát Triển kiện DDS, 38 Báo Cáo Của California số 3 384 (1985). Hãy yêu cầu một phiên điều trần công bằng nếu trung tâm khu vực từ chối hoặc giảm bớt các dịch vụ hoặc sự hỗ trợ của quý vị do thiếu tiền.

Nếu trung tâm khu vực cho biết họ không thể cung cấp (hoặc phải dừng hoặc cắt giảm) một dịch vụ trong IPP của quý vị do thiếu tiền, quý vị phải nhận được văn bản thông báo phù hợp. Trung tâm khu vực cũng phải thông báo DDS bằng văn bản trong vòng 30 ngày kể từ ngày họ thông báo cho quý vị. Trung tâm khu vực phải mô tả dịch vụ và chi phí dự kiến. Trung tâm khu vực phải yêu cầu DDS cung cấp cho trung tâm khu vực, trong vòng 30 ngày, đủ tiền để chi trả cho chi phí này đến cuối năm tài chính.[2]Mục 4710(c)&(d).

References
1 Hiệp Hội Dành Cho Công Dân Chậm Phát Triển kiện DDS, 38 Báo Cáo Của California số 3 384 (1985).
2 Mục 4710(c)&(d).