Trẻ em phải được bao gồm trong các chương trình chăm sóc ban ngày của cộng đồng bất cứ lúc nào có thể. Đạo Luật Người Mỹ Khuyết Tật (Americans with Disabilities Act, ADA) quy định các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc ban ngày không được phân biệt đối xử với trẻ khuyết tật. Họ phải thực hiện “các điều chỉnh hợp lý” (các thay đổi) đối với chương trình, chẳng hạn như các hỗ trợ và dịch vụ bổ sung, để trẻ khuyết tật có thể tham gia. Tuy nhiên, nếu những thay đổi hay dịch vụ bổ sung mà quý vị cần lại tạo ra “sự khó khăn quá mức” hoặc dẫn đến “thay đổi căn bản trong chương trình”, chương trình không phải cung cấp các dịch vụ bổ sung này.[1]Tiêu Đề 42 Bộ Luật Hoa Kỳ mục 12182(b)(2)(A)(ii) và (iii).
Trong trường hợp đó, quý vị có thể nhận sự hỗ trợ bổ sung mà quý vị cần từ trung tâm khu vực. Ví dụ: Nếu chương trình chăm sóc ban ngày cho biết con quý vị phải có nhân viên hỗ trợ 1:1 và điều đó sẽ thay đổi căn bản chương trình, trung tâm khu vực phải thanh toán cho nhân viên hỗ trợ này. Trung tâm khu vực cũng có thể tư vấn và đào tạo cho nhân viên chăm sóc ban ngày.
Nhận thư từ chương trình giải thích sự hỗ trợ mà con quý vị cần ở dịch vụ chăm sóc ban ngày. Hoặc yêu cầu thành viên của đội ngũ chăm sóc ban ngày đi cùng quý vị đến cuộc họp IPP. Bằng cách này, IPP có thể được viết để bao gồm nhu cầu hỗ trợ bổ sung của trẻ trong dịch vụ chăm sóc ban ngày và vai trò của trung tâm khu vực. Nếu quý vị gặp khó khăn trong việc nhận sự hỗ trợ mà quý vị cần, hãy gọi đến Disability Rights California. Quý vị cũng có thể gọi đến Trung Tâm Luật Chăm Sóc Trẻ Em (Child Care Law Center) theo số (415) 558-8005.
↑1 | Tiêu Đề 42 Bộ Luật Hoa Kỳ mục 12182(b)(2)(A)(ii) và (iii). |
---|