Vụ Samantha C. kiện Sở Dịch Vụ Phát Triển Tiểu Bang xác định xem người đăng ký nhận dịch vụ của trung tâm khu vực có gặp tình trạng yêu cầu điều trị tương tự với nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ không. [1]185 Báo Cáo Phúc Thẩm Của California số 4 1462 (2010). Vụ kiện này chỉ ra rằng người bị khuyết tật trí tuệ cần các điều trị như trợ giúp nấu ăn, sử dụng phương tiện công cộng, quản lý tiền, đào tạo nghề và phục hồi chức năng, đào tạo kỹ năng sống độc lập, phương pháp giảng dạy và phát triển kỹ năng chuyên biệt và hỗ trợ việc làm. Vụ kiện khẳng định người đăng ký không bị khuyết tật trí tuệ, nhưng người này hội đủ điều kiện hưởng dịch vụ của trung tâm khu vực vì cần đến tất cả những loại điều trị này.
Vụ Ronald F. kiện Sở Dịch Vụ Phát Triển Tiểu Bang cũng xác định xem một người có gặp tình trạng yêu cầu điều trị tương tự với nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ không. [2]5 Báo Cáo Phúc Thẩm Của California số 5 84 (2017). Vụ kiện Ronald F. bất đồng với vụ kiện Samantha C. Vụ kiện Ronald F. chỉ ra rằng nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ khác với các dịch vụ mọi người có thể nhận theo Đạo Luật Lanterman. Vụ kiện này cho biết “điều trị” được liệt kê riêng là một dịch vụ mà mọi người có thể nhận theo các mục 4512(b) và 4502(b)(1) của Đạo Luật Lanterman. Vụ kiện này nêu rằng điều trị phải là một điều gì khác và cụ thể hơn dịch vụ. Vụ kiện Ronald F. gợi ý rằng không một dịch vụ nào trong 4512(b), ngoài “điều trị”, có thể là ví dụ về nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Tòa án của vụ Ronald F. không đề cập điều trị là gì. Tòa chỉ tuyên bố rằng những dịch vụ được cung cấp cho người bị khuyết tật về phát triển không phải nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ.
Vụ Ronald F. không nhất quán với Hướng Dẫn ARCA. Hướng Dẫn ARCA cho biết “hỗ trợ phát triển” là ví dụ về việc đào tạo có thể là nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. [3]Xem Hướng Dẫn ARCA, Phần II.C. Vụ Ronald F. trích dẫn mục 4512(b) để hỗ trợ cho kết luận rằng các dịch vụ không phải là điều trị, tuy nhiên 4512(b) cũng liệt kê “hỗ trợ phát triển” là một dịch vụ mà người bị khuyết tật về phát triển có thể nhận. Mục 4502(b)(1) là một mục khác trong Đạo Luật Lanterman được vụ Ronald F. trích dẫn. Mục này nêu: “Các dịch vụ và sự hỗ trợ trong việc điều trị và hỗ trợ phát triển phải thúc đẩy tiềm năng phát triển của người đó…” Vụ Ronald F. khẳng định các dịch vụ hỗ trợ phát triển không thể là điều trị, vì nếu là điều trị, thì các dịch vụ này đã không được phân biệt với điều trị trong luật. Nếu không một dịch vụ nào trong luật, ngoài điều trị, có thể là nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ, thì “hỗ trợ phát triển” cũng không thể là nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Tuy nhiên Hướng Dẫn ARCA khẳng định điều ngược lại.
Văn Phòng Điều Trần Hành Chính là cơ quan cung cấp thẩm phán luật hành chính để xác định các phiên điều trần về khả năng hội đủ điều kiện tại trung tâm khu vực. Họ đã vận dụng quan điểm của tòa xử vụ Ronald F. rằng nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ khác với các dịch vụ được cung cấp cho người bị khuyết tật về phát triển trong ít nhất một quyết định. [4]Nguyên Đơn kiện Trung Tâm Khu Vực Inland, OAH Vụ kiện số 2018061194.1
Hướng Dẫn ARCA cung cấp thông tin về các nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Tuy nhiên, như vụ Ronald F., hướng dẫn này cung cấp nhiều thông tin hơn về việc những nhu cầu điều trị này không phải là gì thay vì là gì. Hướng Dẫn ARCA cho biết những nhu cầu điều trị này không phải là các điều trị nhằm tăng động lực hoặc giải quyết những khiếm khuyết do thiếu hụt văn hóa xã hội gây ra. Những nhu cầu này không phải đào tạo chữa bệnh ngắn hạn. Những nhu cầu này không nhằm phục hồi chức năng (trừ khi các kỹ năng bị mất và cố gắng phục hồi trước 18 tuổi).
Hướng Dẫn ARCA có khẳng định các nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ là nhằm hỗ trợ phát triển. Mục tiêu của hỗ trợ phát triển là giúp những người bị khuyết tật tiếp thu, cải thiện và duy trì các kỹ năng được sử dụng trong cuộc sống hàng ngày. Hướng Dẫn ARCA cho biết một số điều trị có thể là nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Một nhu cầu điều trị là điều trị nhằm giải quyết các thiếu hụt kỹ năng do giới hạn trí tuệ gây ra. Một nhu cầu điều trị khác là đào tạo dài hạn với các bước đào tạo được chia nhỏ và chỉ dạy thông qua cách lặp đi lặp lại. Một nhu cầu điều trị khác nữa là hỗ trợ giáo dục cho trẻ em cần được hỗ trợ kèm theo các điều chỉnh trong nhiều lĩnh vực kỹ năng.
Phụ Lục F của cẩm nang này có danh sách các nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Một số điều trị trong số này được các trung tâm khu vực, Hướng Dẫn ARCA, thẩm phán luật hành chính và tòa án công nhận là nhu cầu điều trị của người bị khuyết tật trí tuệ. Tuy nhiên, nhiều đặc điểm trong đó không được thừa nhận. Cho dù quý vị có nhu cầu điều trị nào, các nhu cầu này phải xuất phát từ khiếm khuyết trí tuệ của quý vị, chứ không phải do khuyết tật hoặc tình trạng nào khác của quý vị.