In toàn bộ Chương 1 từ đây.
Xin lưu ý:Tài liệu này chỉ hiện hành cho đến ngày nó được in.
In trên: 04/25/2024
Vui lòng luôn tham khảo phiên bản trực tuyến để có thông tin cập nhật mới nhất.
Tài liệu này chỉ hiện hành cho đến ngày nó được in.
In trên: 04/25/2024
Vui lòng luôn tham khảo phiên bản trực tuyến để có thông tin cập nhật mới nhất.
Bạn có thể tìm thấy phiên bản trực tuyến tại:
https://rula.disabilityrightsca.org/vi/
Chương 1: Đạo Luật Lanterman
(1.1) Đạo Luật Lanterman là gì?
Đạo Luật Lanterman là một luật của California trao cho những người khuyết tật về phát triển quyền được hưởng các dịch vụ và sự hỗ trợ mà họ cần để sống một cuộc sống độc lập và như người bình thường. Đạo Luật này nằm trong Bộ Luật Phúc Lợi và Định Chế California, mục 4500-4906. Bất kỳ khi nào quý vị thấy từ “(các) mục” trong cẩm nang hướng dẫn này hoặc chú thích không kèm thông tin khác, thì chính là đề cập đến (các) mục của Đạo Luật Lanterman. Với mục 4512(a), mục này có nghĩa là thông tin từ Đạo Luật Lanterman, Bộ Luật Phúc Lợi và Định Chế Mục 4512, mục phụ (a). Để đọc Đạo Luật Lanterman, nhấp vào đây.
Đạo Luật này nêu rằng điều quan trọng là mỗi người đều nhận được các dịch vụ và sự hỗ trợ đáp ứng nhu cầu và lựa chọn của họ. Đạo Luật này thừa nhận rằng những người bị khuyết tật về phát triển có thể cần được trợ giúp để sống một cuộc sống trọn vẹn và có ích.
Cơ Quan Lập Pháp quy định:
“Một loạt các dịch vụ và hỗ trợ cần phải được thiết lập đẩy đủ nhằm đáp ứng các nhu cầu và lựa chọn của từng người bị khuyết tật về phát triển, bất kể tuổi tác hay mức độ khuyết tật, và ở mỗi giai đoạn trong cuộc sống, hỗ trợ họ hòa nhập lại với cuộc sống bình thường trong cộng đồng.”
(1.2) Tòa Án Tối Cao California nói gì về Đạo Luật Lanterman?
Năm 1985 đã xảy ra vụ kiện có tên: “Hiệp Hội Dành Cho Công Dân Chậm Phát Triển (Association for Retarded Citizens, ARC) California kiện Sở Dịch Vụ Phát Triển (Department of Developmental Services, DDS).” [[38 Báo Cáo Của California số 3 384 (1985).]] Trong vụ kiện đó, Tòa Án Tối Cao California đã giải thích các mục đích của Đạo Luật Lanterman và tiểu bang phải trợ giúp những người bị khuyết tật về phát triển như thế nào.
Tòa Án cho biết rằng Đạo Luật Lanterman yêu cầu tiểu bang phải cung cấp “mô hình cơ sở và dịch vụ đầy đủ nhằm đáp ứng nhu cầu của từng người bị khuyết tật về phát triển, bất kể tuổi tác hay mức độ [khuyết tật] và ở mỗi giai đoạn trong cuộc sống.”
Các dịch vụ bắt buộc gồm có:
- Xác định những người bị khuyết tật về phát triển,
- Đánh giá nhu cầu của họ, và
- Lựa chọn và cung cấp các dịch vụ nhằm đáp ứng nhu cầu cá nhân của từng người.
Tòa án cũng giải thích rằng mục đích của luật này là để:
- Giảm số lượng người bị khuyết tật về phát triển sống trong các cơ sở và bị tách rời khỏi gia đình và cộng đồng của họ, và
- Cho phép những người bị khuyết tật về phát triển có cuộc sống giống với những người ở cùng độ tuổi không bị khuyết tật và để có cuộc sống độc lập và có ích hơn trong cộng đồng.
Đạo Luật Lanterman quy định “Tiểu Bang California có trách nhiệm với các công dân bị khuyết tật về phát triển của mình và phải thực hiện nghĩa vụ đối với họ”. [[Mục 4501.]] Luật này khẳng định những người “bị khuyết tật về phát triển có cùng các quyền và trách nhiệm pháp lý [giống như những quyền và trách nhiệm] được đảm bảo cho tất cả các cá nhân khác theo Hiến Pháp và các luật của Liên Bang cùng Hiến Pháp và các luật của Tiểu Bang California”. [[Mục 4502.]] Luật này cũng trao cho những người bị khuyết tật về phát triển một số quyền pháp lý, bao gồm quyền nhận được sự hỗ trợ và điều trị do tiểu bang chi trả.
(1.3) Đạo luật Lanterman đáp ứng và bảo vệ quyền của những người bị khuyết tật về phát triển như thế nào?
Luật này quy định những người bị khuyết tật về phát triển được hưởng các quyền giống như những cư dân California khác. [[Mục 4502(a).]]
Luật này cũng bảo đảm các quyền khác, bao gồm các quyền:
- đưa ra quyết định về cuộc sống của chính mình, [[Mục 4502.1.]]
- có được thông tin mà quý vị có thể hiểu để giúp quý vị đưa ra quyết định, [[Mục 4502.1.]]
- nhận được các dịch vụ và sự hỗ trợ theo cách ít hạn chế nhất để giúp quý vị tận dụng tối đa tiềm năng của mình. [[Mục 4502(b)(1).]]
Trong Đạo Luật, Cơ Quan Lập Pháp quyết định các dịch vụ mà người bị khuyết tật về phát triển cần là đặc biệt và duy nhất. Luật này quy định rằng các cơ quan của chính quyền tiểu bang không thể cung cấp tốt các dịch vụ này, vì vậy các cơ quan cộng đồng tư nhân, phi lợi nhuận cần cung cấp các dịch vụ này. [[Mục 4620(b).]] Đạo Luật lập ra một hệ thống gồm 21 trung tâm khu vực tư nhân, phi lợi nhuận trên khắp California. Mỗi trung tâm khu vực là cơ quan địa phương giúp đảm bảo những người bị khuyết tật về phát triển sống trong khu vực trách nhiệm của trung tâm khu vực đó nhận được các dịch vụ và sự hỗ trợ họ cần. Đạo Luật cũng yêu cầu Sở Dịch Vụ Phát Triển California (California Department of Developmental Services, DDS) giám sát các trung tâm khu vực nhằm đảm bảo họ thực hiện Đạo Luật trong từng khu vực của California. [[Mục 4620.]]
Đạo Luật yêu cầu trung tâm khu vực phải phát triển Kế Hoạch Chương Trình Cá Nhân (Individual Program Plan, IPP) dựa trên nhu cầu của quý vị. [[Mục 4646.]] IPP liệt kê các dịch vụ và sự hỗ trợ mà quý vị và trung tâm khu vực nhất trí rằng quý vị cần và chọn. Trung tâm khu vực thanh toán cho một số dịch vụ IPP. Trung tâm khu vực sẽ chỉ định một điều phối viên dịch vụ cho quý vị. Người ngày sẽ giúp quý vị nhận được các dịch vụ được liệt kê trong IPP của quý vị. Luật này cung cấp cho quý vị các cách để thực hiện các quyền của mình, bao gồm quyền nhận các dịch vụ và hỗ trợ mà quý vị cần và chọn. Khi quý vị yêu cầu trung tâm khu vực thanh toán cho một khoản nào đó, chẳng hạn như thêm số giờ chăm sóc tạm thời, chính là quý vị đang yêu cầu trung tâm khu vực thay đổi IPP của quý vị để thêm số giờ mới. Nếu trung tâm khu vực từ chối yêu cầu của quý vị và quý vị nghĩ rằng quyết định đó của trung tâm khu vực là sai lầm, quý vị có thể kháng cáo. Quy trình kháng cáo bắt đầu khi quý vị yêu cầu một phiên điều trần công bằng. [[Mục 4710 và các mục sau.]]
Một cách khác để thực hiện các quyền của quý vị là thông qua quy trình khiếu nại. Quy trình này đôi khi được gọi là Khiếu Nại Mục 4731. [[“Khiếu Nại Mục 4731” được đặt tên theo một mục trong Đạo Luật Lanterman, chứa các thông tin về quy trình khiếu nại.]] Quý vị có thể nộp đơn khiếu nại nếu quý vị nghĩ rằng trung tâm khu vực hoặc cơ quan do trung tâm khu vực thuê vi phạm các quyền của quý vị. Ví dụ: nếu quý vị yêu cầu một cuộc họp IPP và trung tâm khu vực từ chối lên lịch cuộc họp đó, quý vị có thể nộp đơn khiếu nại.
Quý vị có thể sử dụng các dịch vụ bênh vực quyền lợi độc lập để được tư vấn hoặc trợ giúp. Các cơ quan này có thể giúp quý vị hiểu và thực hiện các quyền của mình:
- Văn Phòng Bênh Vực Quyền Lợi Khách Hàng (Office of Clients’ Rights Advocacy - OCRA):
- Bắc California 1-800-390-7032 (TTY 877-669-6023)
- Nam California 1-866-833-6712 (TTY 877-669-6023)
- Disability Rights California: 1-800-776-5746
(1.4) Đạo Luật Lanterman xác định “các dịch vụ và sự hỗ trợ” cho những người khuyết tật về phát triển như thế nào?
“Các dịch vụ và sự hỗ trợ” là sự trợ giúp mà quý vị chọn và cần cho tình trạng khuyết tật về phát triển của mình để giúp quý vị sống một cuộc sống có ích và trọn vẹn trong cộng đồng. Các dịch vụ và sự hỗ trợ có thể trợ giúp quý vị học các kỹ năng mới, cải thiện khả năng hoạt động và giúp quý vị sống một cuộc sống độc lập và bình thường. [[Mục 4512(b).]] Ví dụ: quý vị có thể cần liệu pháp hoạt động giúp quý vị có thể nuốt để ít phụ thuộc hơn vào việc ăn bằng ống truyền thức ăn. Hoặc, quý vị có thể cần được đào tạo về cách sử dụng hệ thống xe buýt địa phương.
Các trung tâm khu vực và những cơ quan khác cung cấp các dịch vụ và sự hỗ trợ dựa trên IPP của quý vị. Các trung tâm khu vực thanh toán cho một số dịch vụ và trợ giúp quý vị nhận một số từ những cơ quan khác. Kể cả khi một dịch vụ hoặc sự hỗ trợ không được liệt kê cụ thể trong Đạo Luật Lanterman, quý vị vẫn có thể nhận nếu chứng minh được quý vị cần dịch vụ hoặc sự hỗ trợ đó.
(1.5) Những ai có thể nhận được các dịch vụ và sự hỗ trợ theo Đạo Luật Lanterman?
Bốn nhóm người có thể nhận các dịch vụ theo Đạo Luật Lanterman:
- Những người đáp ứng định nghĩa khuyết tật về phát triển của Đạo Luật Lanterman. [[Mục 4512(a) và (l).]] Đây là những người bị khuyết tật đáng kể do bại não, động kinh, tự kỷ, khuyết tật trí tuệ và những tình trạng khác liên quan chặt chẽ đến khuyết tật trí tuệ hoặc yêu cầu điều trị tương tự. “Khuyết tật đáng kể” được thảo luận chi tiết hơn trong Chương 2 của cẩm nang này.
- Những người có nguy cơ cao sẽ làm cha/mẹ của trẻ sơ sinh bị khuyết tật về phát triển. Cha mẹ và trẻ sơ sinh thuộc nhóm này có thể nhận dịch vụ đánh giá và dịch vụ phòng ngừa. [[Các Mục 4642 và 4644.]]
- Trẻ sơ sinh dưới 3 tuổi và có nguy cơ cao bị khuyết tật về phát triển. Cha mẹ và trẻ sơ sinh thuộc nhóm này có thể nhận dịch vụ đánh giá và dịch vụ phòng ngừa. [[Các Mục 4642 và 4644.]]
- Trẻ em 3 hoặc 4 tuổi và có thể “tạm thời hội đủ điều kiện”. Điều này có nghĩa trẻ không hội đủ điều kiện là bị “khuyết tật về phát triển”. Tuy nhiên, với khả năng hội đủ điều kiện tạm thời, trẻ có thể nhận đầy đủ các dịch vụ của trung tâm khu vực khi 3 và 4 tuổi. [[Mục 4512(a)(2).]] Xem Chương 2 để biết thêm thông tin về khả năng hội đủ điều kiện tại trung tâm khu vực.
Những người thuộc danh mục thứ hai và thứ ba bên trên có thể nhận dịch vụ đánh giá và dịch vụ phòng ngừa.
(1.6) Đâu sẽ là điểm liên lạc trong cộng đồng để tôi nhận các dịch vụ và sự hỗ trợ?
Trung tâm khu vực là điểm liên lạc trong cộng đồng để quý vị nhận các dịch vụ và sự hỗ trợ mà quý vị muốn và cần. Với sự giúp đỡ của quý vị, trung tâm khu vực sẽ phát triển một IPP và thanh toán cho một số dịch vụ trong IPP của quý vị.
Mỗi khách hàng của trung tâm khu vực đều có một điều phối viên dịch vụ, còn được gọi là người quản lý hồ sơ hay nhân viên xã hội. Điều phối viên dịch vụ sẽ giúp quý vị nhận các dịch vụ được liệt kê trong IPP, bao gồm các dịch vụ từ những cơ quan khác, như Medi-Cal hoặc học khu. Nếu bất kỳ dịch vụ nào được liệt kê trong IPP của quý vị không được áp dụng ở cơ quan nào khác, trung tâm khu vực sẽ thanh toán cho dịch vụ đó.
Có 21 trung tâm khu vực ở California. Mỗi trung tâm khu vực phục vụ một khu vực khác nhau của tiểu bang. Để tìm trung tâm khu vực cho khu vực của quý vị trong tiểu bang, nhấp vào đây. Sở Dịch Vụ Phát Triển, được gọi là DDS, giám sát các trung tâm khu vực và đảm bảo rằng họ thực hiện Đạo Luật Lanterman. [[Các Mục 4416, 4434.]]
DDS là một cơ quan của tiểu bang. Trung tâm khu vực là các cơ quan tư nhân, phi lợi nhuận ký hợp đồng với DDS. Trung tâm khu vực cung cấp một số dịch vụ cho những người bị khuyết tật về phát triển và sắp xếp những người khác cung cấp các dịch vụ. DDS không trực tiếp cung cấp dịch vụ. [[ARC kiện DDS (1985) 38 Báo Cáo Của California số 3 384, 388-389 (trích dẫn và chú thích được bỏ qua).]]
Cơ Quan Lập Pháp quy định DDS “có thẩm quyền đối với việc xử lý các trường hợp pháp lý liên quan đến việc chăm sóc, giám hộ và điều trị cho những người bị khuyết tật về phát triển”. [[Mục 4011.]] Trung tâm khu vực cung cấp cho những người bị khuyết tật về phát triển “khả năng tiếp cận với các cơ sở và dịch vụ phù hợp với họ nhất trong suốt cuộc đời”. [[Mục 4620(a).]]
(1.7) Những cơ quan khác nào cung cấp các dịch vụ và sự hỗ trợ?
DDS thanh toán cho hầu hết các dịch vụ và sự hỗ trợ thông qua hợp đồng với trung tâm khu vực.
Đôi khi những cơ quan khác, thay vì trung tâm khu vực, thanh toán cho các dịch vụ và sự hỗ trợ. Theo Đạo Luật Lanterman, các dịch vụ do những cơ quan khác cung cấp là các nguồn lực hoặc dịch vụ “chung”. “Các dịch vụ chung là những dịch vụ được cung cấp cho công chúng thông qua các cơ quan được tài trợ công khai. [[Mục 4648(a)(8).]] Quý vị có thể cần trung tâm khu vực giúp điều phối các dịch vụ hoặc bênh vực quyền lợi để giúp quý vị nhận các dịch vụ chung từ những cơ quan như:
- Học khu
- Sở Phục Hồi Chức Năng
- Medi-Cal hoặc Medicare
- Dịch Vụ Trẻ Em California (California Children’s Services, CCS)
- Dịch Vụ Hỗ Trợ Tại Nhà (In-Home Supportive Services - IHSS) và những cơ quan khác
Sự hỗ trợ “tự nhiên” là sự trợ giúp quý vị nhận được miễn phí từ gia đình, bạn bè, hàng xóm và những người khác trong cộng đồng. [[Mục 4512(e).]] Các dịch vụ do trung tâm khu vực thanh toán - như các dịch vụ trợ giúp đời sống và trợ giúp sống độc lập - có thể giúp quý vị phát triển, củng cố hoặc mở rộng các hỗ trợ tự nhiên của quý vị.
(1.8) Có ai đảm bảo rằng các dịch vụ và sự hỗ trợ mà mọi người cần có sẵn cho họ trong cộng đồng không?
Mỗi 5 năm, Hội Đồng Tiểu Bang về Khuyết Tật Phát Triển (State Council on Developmental Disabilities) thực hiện “đánh giá nhu cầu” để xem xét các loại và số lượng dịch vụ và hỗ trợ cần thiết, nhưng hiện tại không có sẵn. Đánh giá nhu cầu này phải báo cáo về nhu cầu đối với các dịch vụ và sự hỗ trợ cộng đồng mới hoặc tốt hơn. Đánh giá này phải xem xét mức độ ảnh hưởng của mọi thiếu sót trong các dịch vụ sẵn có đối với khách hàng trong một số nhóm. Các nhóm này bao gồm những người bị khuyết tật, có độ tuổi, dân tộc, thách thức hoặc ở khu vực nhất định. Đánh giá này cũng phải nêu bật các mô hình cung cấp dịch vụ thay thế và sáng tạo để đáp ứng được nhu cầu của khách hàng. Đánh giá nhu cầu phải được cập nhật hàng năm. [[Mục 4677.]]
Đánh giá nhu cầu của Hội Đồng Tiểu Bang dựa trên thông tin do tất cả các trung tâm khu vực cung cấp. Đánh giá này cũng có thể bao gồm thông tin từ:
- Các phiên điều trần công
- Đánh giá Chỉ Số Cốt Lõi Quốc Gia (National Core Indicators) (theo quy định trong Mục 4571) [[Hệ Thống Đảm Bảo Chất Lượng đã được phát triển để thu thập thông tin về sự hài lòng của khách hàng và gia đình, việc cung cấp các dịch vụ và các kết quả cá nhân. DDS đã trao hợp đồng này cho Viện Nghiên Cứu Dịch Vụ Nhân Sinh (Human Services Research Institute, HSRI). HSRI thực hiện đánh giá Chỉ Số Cốt Lõi Quốc Gia (National Core Indicators, NCI) cho khách hàng của trung tâm khu vực. Điều này giúp so sánh thông tin dịch vụ ở California với thông tin được thu thập ở các tiểu bang khác.]]
- Báo cáo của trung tâm khu vực về việc cung cấp dịch vụ thay thế được gửi tới DDS theo quy định trong Mục 4669.2(c)
- Báo cáo từ trung tâm khu vực về các loại và số lượng dịch vụ cùng sự hỗ trợ cần thiết nhưng không có sẵn (theo quy định trong Mục 4677(b)(1))
- Báo cáo hàng năm về các dịch vụ tự định hướng (theo quy định trong Mục 4685.7(v))
Những đánh giá và báo cáo này được đưa vào kế hoạch tiểu bang của Hội Đồng và được gửi tới DDS cùng với Cơ Quan Lập Pháp. Hội Đồng này trao đổi với DDS và đề xuất việc tài trợ với Sở Tài Chính. Phần tài trợ được đưa vào Ngân Sách của Thống Đốc cho chương trình phát triển, dựa trên đánh giá. [[Mục 4677(b)(6).]] Những tài liệu này đều có sẵn có công chúng. Một quỹ đặc biệt (Quỹ Phát Triển Chương Trình dành cho Người Khuyết Tật về Phát Triển) cung cấp các nguồn lực để khởi động những chương trình mới và mở rộng hoặc chuyển đổi các chương trình hiện có. [[*Mục 4677.]] Tiền của quỹ này là lệ phí được thu từ các gia đình có con cư trú bên ngoài gia đình. [[Mục 4784.]] Quỹ này hỗ trợ những chương trình có các dịch vụ hòa nhập ở nơi mọi người sống, làm việc, vui chơi, học tập, giao lưu và làm tình nguyện. Những hoạt động này sẽ tăng tính tự chủ và độc lập ở những người khuyết tật về phát triển. [[Mục 4677(a).]] Điều này phù hợp với các ưu tiên đã được phê duyệt cho việc phát triển chương trình trong Kế Hoạch Tiểu Bang của Hội Đồng.
(1.9) Tôi có thể tìm hiểu về các dịch vụ cho trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi dưới ba tuổi ở đâu?
Hầu hết các dịch vụ cho trẻ em dưới 3 tuổi được quy định trong Phần C của Đạo Luật Giáo Dục Người Khuyết Tật (Individuals with Disabilities Education Act, IDEA) liên bang. [[Bộ Luật Hoa Kỳ Tiêu Đề 20 Mục 1431 và các mục sau.]] Cẩm nang này không đề cập đến các dịch vụ Phần C. Để biết thông tin về các dịch vụ Phần C, hãy xem Chương 12, Quyền và Trách Nhiệm về Giáo Dục Đặc Biệt bằng cách nhấp vào đây.
(1.10) Các dịch vụ và sự hỗ trợ dành cho trẻ em trên hai tuổi (từ ba tuổi trở lên) và người lớn bị khuyết tật về phát triển có khác nhau không?
Danh sách các dịch vụ và sự hỗ trợ dành cho những người bị khuyết tật về phát triển áp dụng cho cả trẻ em và người lớn. [[Mục 4512(b).]] Tuy nhiên, một số dịch vụ chủ yếu dành cho trẻ em thay vì người lớn và một số dịch vụ khác chỉ dành cho người lớn. Học sinh giáo dục đặc biệt từ 3 đến 22 tuổi đủ điều kiện nhận dịch vụ học khu để được trợ giúp tình trạng khuyết tật về phát triển của họ. Họ nhận hầu hết các dịch vụ thông qua trường học cho đến khi họ rời khỏi hệ thống trường học. Tuy nhiên, trẻ em và thanh thiếu niên đang ghi danh trong các chương trình giáo dục đặc biệt, và gia đình của họ, có thể nhận các dịch vụ từ trung tâm khu vực. Họ có thể nhận được các dịch vụ điều phối trường hợp, các dịch vụ họ cần khi ở nhà (như chăm sóc tạm thời hoặc chăm sóc ban ngày) và các dịch vụ khác mà họ không thể nhận từ trường học hoặc Medi-Cal. Các dịch vụ giáo dục đặc biệt được coi là các dịch vụ chung, trung tâm khu vực trước tiên phải sử dụng các dịch vụ này rồi mới sử dụng các nguồn lực riêng của họ để cung cấp các dịch vụ đó.
Nếu quý vị là người lớn và có thể nhận một số dịch vụ trong IPP từ Sở Phục Hồi Chức Năng hoặc Medi-Cal, trung tâm khu vực sẽ giúp quý vị nhận các dịch vụ đó từ họ.
(1.11) Các dịch vụ và sự hỗ trợ nào được cung cấp qua Medi-Cal?
Medi-Cal thanh toán cho các dịch vụ chăm sóc sức khỏe cho người có thu nhập thấp và người khuyết tật. Nhiều khách hàng của trung tâm khu vực hội đủ điều kiện để nhận Medi-Cal. Chương trình Medi-Cal phải tuân theo luật và các quy định của liên bang và tiểu bang.
Nếu quý vị là người thụ hưởng Medi-Cal, Medi-Cal có thể thanh toán một phần cho các dịch vụ, thiết bị và việc quản lý trường hợp từ trung tâm khu vực của quý vị. Quý vị có thể không biết việc Medi-Cal thanh toán, vì quá trình này vẫn thông qua trung tâm khu vực.
Nếu IPP của quý vị bao gồm các dịch vụ hoặc thiết bị thường không được Medi-Cal bao trả, chẳng hạn như dịch vụ chăm sóc tạm thời hoặc dịch vụ hỗ trợ đời sống, Medi-Cal có thể thanh toán cho các dịch vụ này thông qua chương trình Miễn Trừ Các Dịch Vụ Tại Gia và Cộng Đồng. Dịch vụ miễn trừ là các dịch vụ mà Medi-Cal thường chỉ cung cấp cho những người sống trong các cơ sở và không cung cấp cho những người sống trong nhà riêng của họ. Chương trình miễn trừ này miễn trừ yêu cầu rằng chỉ những người sống trong các cơ sở mới có thể nhận các dịch vụ này.
Một số khách hàng của trung tâm khu vực có thể nhận các dịch vụ Medi-Cal thông qua chương trình Miễn Trừ Các Dịch Vụ Tại Gia và Cộng Đồng dành cho Người Khuyết Tật về Phát Triển hay “Miễn Trừ DD”. Đây là một số (không phải tất cả) dịch vụ được cung cấp qua chương trình miễn trừ này:
- Quản Lý Hồ Sơ
- Giúp Việc Gia Đình
- Dịch Vụ Hỗ Trợ Sức Khoẻ Tại Gia
- Chăm Sóc Giúp Nghỉ Ngơi
- Hỗ Trợ Phục Hồi
- Thích Nghi Khả Năng Tiếp Cận Với Môi Trường
- Điều Dưỡng Lành Nghề
- Dịch Vụ Chuyên Chở
- Thiết Bị Y Tế Chuyên Dụng Và Đồ Dùng
- Các Dịch Vụ Giúp Việc
- Các Hệ Thống Phản Ứng Khẩn Cấp Cá Nhân (PERS)
- Đào Tạo Gia Đình
- Chăm Sóc Gia Đình Người Lớn
- Các dịch vụ miễn trừ khác tiết kiệm chi phí và cần thiết để tránh phải vào cơ sở từ thiện:
- Thích Nghi với Phương Tiện Đi Lại
- Can thiệp khủng hoảng
- Can Thiệp Khủng Hoảng Linh Động
- Các Dịch Vụ Cơ Sở Can Thiệp Khủng Hoảng
- Tư Vấn Dinh Dưỡng
- Các Dịch Vụ Can Thiệp Hành Vi bao gồm việc phát triển, phân tích và theo dõi các chương trình
- Các Dịch Vụ Trị Liệu Riêng
Không phải tất cả khách hàng của trung tâm khu vực hoặc dịch vụ của trung tâm khu vực đều được Medi-Cal bao trả. Một số khách hàng của trung tâm khu vực không hội đủ điều kiện hưởng Medi-Cal do thu nhập, tình trạng nhập cư hoặc một số lý do khác. IPP của quý vị phải liệt kê tất cả các dịch vụ quý vị cần, kể cả khi trung tâm khu vực không thanh toán cho những dịch vụ đó. Nếu Medi-Cal hoặc trường học thanh toán cho các dịch vụ của quý vị, các dịch vụ này vẫn phải được liệt kê trong IPP của quý vị. Tuy nhiên, theo những thay đổi trong Đạo Luật Lanterman, các trung tâm khu vực có thể giảm bớt hoặc dừng một số dịch vụ. Nếu quý vị đang tham gia chương trình Miễn Trừ DD và trung tâm khu vực của quý vị cố gắng giảm bớt hoặc dừng một dịch vụ đã được phê duyệt hoặc liệt kê trong IPP của quý vị, hãy liên hệ với Disability Rights California.
(1.12) Tôi có cần phải là công dân Hoa Kỳ để nhận được các dịch vụ Medi-Cal không?
Không. Quý vị không cần phải là công dân Hoa Kỳ để được nhận Medi-Cal. Nhiều người nhập cư cũng hội đủ điều kiện để nhận bảo hiểm Medi-Cal “toàn diện” bao gồm tất cả các dịch vụ mà Medi-Cal thường đài thọ. Một số người nhập cư không hội đủ điều kiện hưởng Medi-Cal toàn diện, nhưng có thể nhận một số dịch vụ Medi-Cal, chẳng hạn như dịch vụ y tế khẩn cấp, dịch vụ thai sản và một số dịch vụ cơ sở điều dưỡng. Nếu quý vị nhận các dịch vụ từ trung tâm khu vực nhưng không phải từ Medi-Cal, trung tâm khu vực phải thanh toán cho các dịch vụ và thiết bị quý vị cần trong IPP nhưng đó là các dịch vụ và thiết bị quý vị không thể nhận từ Medi-Cal.
(1.13) Trung Tâm Khu Vực có các yêu cầu về cư trú không?
Tình trạng nhập cư của quý vị không quan trọng khi xét tính đủ điều kiện của trung tâm khu vực. Tuy nhiên, Đạo Luật Lanterman quy định quý vị phải là cư dân California. ((Bộ Luật Chính Quyền California, mục 244 liệt kê các quy tắc cần cân nhắc khi xác định vị trí nơi cư trú của quý vị)). Nói chung, quý vị là cư dân California nếu quý vị sống tại California và có kế hoạch định cư. Quý vị chỉ có thể sống ở một nơi tại một thời điểm. Quý vị có thể rời khỏi California trong một thời gian ngắn, miễn là quý vị có kế hoạch quay trở lại. Đối với trẻ dưới 18 tuổi chưa lập gia đình, nơi cư trú thường là nơi cư trú của cha mẹ họ.
Nếu quý vị đang sống ở California với thị thực tạm thời, khó mà chứng minh được rằng quý vị là cư dân California. Thị thực tạm thời cho biết quý vị đang cư trú tạm thời tại quốc gia và không phải thường trú. Trung tâm khu vực có thể tin quý vị nếu quý vị nói rằng quý vị có kế hoạch định cư ở đây với thị thực tạm thời. Hãy nói chuyện với một luật sư di trú trước khi quý vị làm điều này. Điều này có thể ảnh hưởng tình trạng di dân của quý vị.
(1.14) Thông tin của tôi có được trung tâm khu vực giữ bí mật không?
Tất cả thông tin và hồ sơ về quý vị tại trung tâm khu vực đều được bảo mật. ((Mục 4514)). Trước khi bất kỳ ai có thể xem thông tin của quý vị, trung tâm khu vực phải nhận được sự cho phép của quý vị, người bảo hộ của quý vị, hoặc ai đó mà quý vị tuyên bố đại diện cho mình. Nếu quý vị dưới 18 tuổi, phụ huynh hoặc người giám hộ hợp pháp của quý vị phải cho phép. Có một số ngoại lệ đối với quy tắc này. Tòa án và các cơ quan thực thi pháp luật có thể xem hồ sơ của quý vị trong một số trường hợp nhất định. Nhà điều tra cấp phép có thể xem hồ sơ của quý vị nếu họ cần đến để đảm bảo các cơ sở y tế và cơ sở chăm sóc cộng đồng đang cung cấp dịch vụ chăm sóc tốt. ((Mục 4514(a)-(p)). Quý vị có quyền xem lại và sao chép hồ sơ của mình trong hồ sơ của quý vị ở trung tâm khu vực. ((Các Mục 4725 và 4726)). Nếu quý vị yêu cầu xem hồ sơ của mình, trung tâm khu vực có ba ngày làm việc để cho quý vị xem hồ sơ đó. ((Mục 4728)). Quý vị cũng có thể cho phép ai đó xem hồ sơ của mình.
(1.15) Có giới hạn thu nhập nào đối với việc hội đủ điều kiện nhận các dịch vụ của Trung Tâm Khu Vực hoặc chi phí của các dịch vụ này không?
Trung tâm khu vực sẽ cung cấp cho quý vị các dịch vụ và sự hỗ trợ mà quý vị cần do tình trạng khuyết tật về phát triển của quý vị. Thu nhập của quý vị không quan trọng. Đạo Luật Lanterman không quy định rằng quý vị phải thanh toán cho các dịch vụ và sự hỗ trợ trong IPP của quý vị. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, Đạo Luật Lanterman sẽ yêu cầu các gia đình thanh toán cho một số dịch vụ trong IPP của trẻ.